Mùa thi cũ không quên
- Cập nhật: Thứ sáu, 13/7/2018 | 8:19:16 AM
YBĐT - Câu chuyện của 2 cậu học trò đánh thức một ký ức trong anh, nhắc nhớ trong anh những hoài niệm, những niềm tin nuôi dưỡng ước mơ cho ngày hôm nay.
Ảnh minh hoạ.
|
- Giờ này sang năm thì sao nhỉ? Mỗi đứa một nơi, nếu chúng mình cùng đỗ vào đại học thì có lẽ lại là mùa thi nhỉ?
- Ừ, chắc chắn nhưng phải là ở giảng đường Đại học Xây dựng và Đại học Y chứ nhỉ. Tớ ước mơ, tốt nghiệp đại học sẽ tích lũy, xây cho bố mẹ một ngôi nhà đẹp, tiện nghi. Cả đời bố mẹ đi làm phụ xây cho nhà người ta, còn nhà mình vẫn phải ở tạm bợ quá!
- Mình cũng ước mơ sau này học xong, xin được việc vào một bệnh viện, tớ sẽ chăm sóc mẹ tốt hơn, mẹ tớ sẽ không còn chịu những cơn đau tim hành hạ và lo lắng kiếm tiền đi khám bệnh nữa.
Im lặng. Mỗi người một suy nghĩ. Họ lại tập trung vào những trang giấy. Đằng xa, có một người cũng đang chăm chú vào trang sách. Nhưng anh đã dừng đọc từ bao giờ. Câu chuyện của 2 cậu học trò đánh thức một ký ức trong anh...
Mùa hè năm 1992, bấy giờ đương tuổi 18 sôi nổi, học giỏi. Cũng như đôi bạn kia, anh đã từng mơ ước đỗ Đại học Xây dựng, ra trường, có việc làm tốt, xây nhà cho bố mẹ. Nhưng cuộc đời quả là khó đoán trước. Nhiều khi ước mơ cũng chỉ là ước mơ và muốn đạt được nó là cả một con đường vòng trong "ma trận” không ai đoán định được.
Bước ngoặt đầu tiên có lẽ bắt đầu từ mùa hè năm 1992. Một tuần trước khi nhập học ngôi trường mơ ước, anh đến chào và thông báo tin vui cho thầy giáo chủ nhiệm. Cả buổi chiều, hai thầy trò nói rất nhiều về tương lai, con đường sắp tới cùng với hoàn cảnh của anh.
Đúng như bài toán nhiều ẩn số với xác suất cao, đến giờ anh vẫn tin là như thế. Bởi ngẫm lại có lúc tưởng chừng số phận đã đến vô cực vậy, đó là bước ngoặt thứ hai.
Nhớ những ngày đầu đi xin việc, đến đâu, người ta cũng xem hồ sơ khen anh học giỏi nhưng đều dặn: "Phải chờ vì chưa có biên chế”. Một năm, hai năm rồi ba năm, bạn bè đã có chỗ làm việc ổn định, còn anh vẫn ngày ngày đào ao, đóng gạch ba vanh chờ câu trả lời... Chờ mãi, chờ hoài rồi anh lại đạp xe đến những nơi đã nộp hồ sơ, lại gặp điệp khúc "Phải chờ thôi, bao giờ có biên chế thì gọi”.
"Sẽ không đi xin việc nữa, chỉ ở nhà lao động thôi” - đó là nhắc nhở bản thân. Anh lao vào lao động hăng say như quên đi mọi thứ. Những viên gạch ngày ngày cứ chất cao lên, ban đầu là hàng xóm, mỗi nhà vài trăm rồi hàng nghìn, họ mua đỡ cho anh rồi dần dần, tiếng lành đồn xa, những gia đình có nhu cầu xây dựng các công trình nhỏ, chăn nuôi tìm đến anh.
Nhưng có lẽ trong cái rủi lại có cái may. Cái may này anh tự cho phép gọi là bước ngoặt thứ tư. Bởi dạo đó, xã tiến hành mở rộng quy mô trường lớp học, trường tiểu học và trường mầm non được xây dựng chung trong một khuôn viên.
"Qua cơn bĩ cực, tới tuần thái lai”, kể từ ngày lấy được cô vợ hợp duyên, hợp số, thần may mắn dường như đã chạm mặt anh. Một lần đưa vợ về Hà Nội khám thai, anh đến thăm thầy giáo cũ. Gặp lại trò ngoan, lại nghe kể về những tháng năm vất vả. Ông đã ngỏ lời giúp đỡ anh bằng cách đưa anh vào làm giám sát tài chính cho một tập đoàn kinh tế do một cựu học sinh của ông làm thành viên hội đồng quản trị. Đây là bước ngoặt thứ năm.
Như diều gặp gió, được thỏa sức vẫy vùng trong những kiến thức đã học, cùng với sự tin yêu gửi gắm của thầy và sự dìu dắt của chủ tịch, anh đã chứng tỏ bản thân qua từng bản kế hoạch, từng công trình, từng dự án trong và ngoài nước.
Lần đến Yên Bái khảo sát Dự án đầu tư xây dựng Trung tâm thương mại, vui chơi, giải trí và nhà phố thương mại Shop - House, tại khu vực công viên Yên Hòa, vô tình nghe được câu chuyện của 2 cậu trò quả là niềm vui với anh. Đôi bạn trẻ kia như nhắc nhớ trong anh những hoài niệm, những niềm tin nuôi dưỡng ước mơ cho ngày hôm nay.
Thanh Thủy
Các tin khác
Nhằm lựa chọn những tác phẩm văn học, nghệ thuật có chất lượng về nội dung tư tưởng, giá trị nghệ thuật phản ánh về vùng đất, con người Yên Bình trên chặng đường 77 năm xây dựng và phát triển, huyện Yên Bình phát động cuộc thi sáng tác văn học nghệ thuật với chủ đề “Yên Bình đổi mới, phát triển, hội nhập”.
- Thiết thực kỷ niệm 49 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2024), Hội Nhà báo Việt Nam phối hợp với một số đơn vị liên quan tổ chức chương trình “Đất nước trọn niềm vui”.
Với trên 90% dân số là đồng bào Mông nên người dân xã Nậm Có, huyện Mù Cang Chải rất quan tâm gìn giữ các giá trị văn hoá truyền thống như: vũ điệu múa khèn, độc tấu sáo, nhị, kèn môi, kèn lá, hát dân ca, dân vũ, ném pao; các lễ hội Gầu tào, Lễ mừng cơm mới...
Bộ Công Thương xác định tập trung đẩy mạnh tiết kiệm năng lượng, coi sử dụng năng lượng tiết kiệm và hiệu quả là vấn đề quan trọng, cấp bách, góp phần đảm bảo đủ nguồn điện phát triển kinh tế-xã hội.