Thời gian cứ lặng lẽ trôi như dòng sông êm đềm chảy ra biển. Em còn nhớ mới ngày nào em còn bỡ ngỡ vào nhập trường mà giờ đây em đã đang học những ngày cuối cấp. Ngày ấy cô thật xinh với nụ cười chào đón chúng em vào lớp.
19 năm sống dưới bầu trời Văn Chấn yêu thương nhưng nói thực đó là lần đầu tiên tôi được đặt chân lên Suối Giàng. Cảm giác lạ lắm!

Chào bạn, tôi chính là bạn này! Chắc giờ bạn 23 tuổi rồi nhỉ? Còn tôi, tôi là bạn nhưng là bạn của năm 18 tuổi. 5 năm qua bạn sống tốt chứ? Có tốt hơn cô bé 18 tuổi ngày nào không?

Nắng lên rồi, lên thật rồi!! Chẳng một lần báo trước, nắng thình lình xuất hiện, bất giác xuyên qua kẽ lá, làm giật mình chồi non khiến chúng cựa quậy vươn mình chào ngày nắng gió.
Nếu mỗi mảnh vỡ là một kỷ niệm tình bạn giữa chúng tôi thì có lẽ những mảnh vỡ ấy có thể ghép thành cả lọ hoa lớn.

Chẳng còn lâu nữa đâu chị em mình sẽ phải xa nhau rồi. Chị vẫn tiếp tục công việc học của mình, còn em, em sẽ đứng trước muôn vàn con đường, muôn vàn điều mới lạ và hàng ngàn sự lựa chọn. "Em nên chọn con đường nào?", chị chẳng thể trả lời được câu hỏi đó.
Có lẽ khi đọc được những dòng bút này cậu mới có thể hiểu hết được tình cảm của tớ dành cho cậu. Tớ và cậu quen nhau thật tình cờ cậu nhỉ?

Con trở về gom nhặt giấc mơ xưa/
Cánh cò tuổi thơ hồn nhiên cõng nắng

YBĐT - Khi đã là người con Yên Bái, mong ai đó dù làm bất cứ ngành nghề gì, ở bất cứ nơi đâu, hãy một lần góp công sức của mình cho quê hương!

YBĐT - Những ngày cuối năm, dường như tớ biết mình sắp xa ngày ấy rồi, những gì cậu để lại nhẹ nhàng và trong trẻo như một bản nhạc piano vậy. Để tớ giúp cậu một tay nhé!
Quê em ở xa lắm/ Tận vùng núi cao cao/ Quanh năm nhiều mây trắng/ Gió thổi, cây rì rào/