Thứ hai, 30/6/2025     English     Truyền hình     Infographics     Báo in

Kết nối trẻ

Thứ sáu, 18/4/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - YBĐT - Bạn biết không, trong những tia nắng mà chúng ta ngỡ rằng bình thường lại chứa vô vàn điều bí mật thật thú vị. Này nhé! Trong nắng là biết bao món quà vô cùng đẹp đẽ, lung linh. Hãy cảm nhận bằng trái tim bạn sẽ dễ dàng nhận ra điều đó!

Thứ năm, 17/4/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - Nó trở về nhà sau một ngày học căng thẳng. Bước chân đến cửa, nó nhận ra chiếc bánh sinh nhật, cùng tất cả những món ăn ngon nhất trên đời mà nó đã từng thử. Dễ hiểu thôi, vì hôm nay là sinh nhật của nó.

Thứ năm, 10/4/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - Bình minh lên. Ánh nắng bắt đầu lan tỏa trong không gian, mọi vật như bừng tỉnh sau giấc ngủ dài. Các loài hoa đua nhau khoe sắc thắm. Chúng cố gắng tỏ ra mình đẹp hơn, rực rỡ hơn các loài khác.

Thứ năm, 10/4/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - Tôi nằm im trong lòng đất hồi hộp mong đợi. Các bạn có biết tôi mong chờ điều gì không? Tôi đang đợi tia nắng sớm mai rọi xuống, lúc ấy tôi sẽ tách lớp vỏ chui ra ngoài, ló đầu lên đón chào một ngày mới...

Thứ hai, 7/4/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - Ba tuổi, con đi mẫu giáo và “Con thương ai nhất?” là câu hỏi đầu tiên mà con nhận được. Lúc ấy, câu trả lời của con có ba và má. Nhưng giờ, nếu được hỏi lại một lần nữa thì câu trả lời ấy chắc chắn sẽ không chỉ có vậy.

Thứ hai, 7/4/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - Nó luôn mặc cảm về đôi chân của mình. Khác với bạn bè cùng lứa tuổi, nó có đôi chân rất to. Mặc dù chân nó rất thẳng và trắng nhưng vì to quá nên chẳng bao giờ nó dám mặc váy cả. Đối với nó, những chiếc váy ngắn luôn tạo nên nét duyên dáng cho mỗi bạn gái ở tuổi nó.

Thứ năm, 3/4/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - YBĐT - Một ngày ở nhà để ngẫm nghĩ về mọi chuyện. Một ngày tưởng như buồn tẻ với nó cuối cùng lại là ngày hạnh phúc nhất – ngày mà nó hiểu ra rằng: với mẹ, nó luôn là người vô cùng quan trọng!

Thứ hai, 31/3/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - Ai cũng có một quê hương. Đó là nơi chôn rau, cắt rốn, là nơi ta được sinh ra và lớn lên, cũng là nơi để mà mỗi khi đi xa ta lại nhớ, lại bồi hồi...

Thứ hai, 31/3/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - Ngày 13 tháng 2 - sinh nhật chị, bố đi công tác xa, mẹ bận trực ở trường, chỉ có em và chị ở nhà. Tất nhiên, chị buồn vì chẳng ai nhớ đến sinh nhật chị cả. Đang lọ mọ với công việc bếp núc chuẩn bị cho bữa ăn chiều, chị thấy em gọi to:

Thứ năm, 27/3/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - Hạt cát cứ lăn, lăn, lăn mãi theo những cơn gió xuân dịu dàng. Nó khe khẽ hát bài ca của riêng mình, bài ca mơ về một vùng đất mới, tươi đẹp, đầy nắng và gió. Những ngọn cỏ mong manh, mềm mại; những con đường đầy sỏi; những bờ sông gió căng tràn sức sống... nơi hạt cát đi qua không để lại ấn tượng gì nhiều trong lòng nó, bởi đó không phải là thiên đường nó muốn tới.

Thứ năm, 27/3/2008 | 12:00:00 AM

YênBái - Bạn bè ở lớp lúc nào cũng thấy nó cười toe, nô đùa vui vẻ. Nhưng có ai biết rằng, nó đã phải cố gắng thế nào để có được những nụ cười ấy. Nó luôn cố gắng vượt qua những cám dỗ trong cuộc sống, những khó khăn khi phải sống tự lập và với nỗi nhớ nhà da diết...