
YBĐT - Một mùa đông đang ngập tràn khắp lối, mang trong mình những cơn gió lạnh buốt sống lưng, cái rét khiến con người ta run bần bật và cả những giọt mưa góp thêm phần vào cái giá lạnh tự ngàn đời của mùa đông. Nhưng mùa đông cũng có những vẻ đẹp riêng, khuất lấp.

Cũng đã 5 năm kể từ ngày ông rời bỏ cháu để đến một nơi yên bình khác nhưng sao cháu thấy mới như ngày hôm qua. Một mùa đông nữa lại đến và cháu lại phải đối mặt với cái rét đến tê tái.

Mọi người bảo, Bụt và Tiên chỉ xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích mà thôi. Nhưng đâu phải ai cũng biết, mỗi ngày trôi qua, xung quanh ta vẫn luôn tồn tại những vị thần tốt bụng. Và với tôi, bác chính là Bụt, một ông Bụt đời thường chứ không phải trong những câu chuyện cổ.

Không phải sông, cũng chẳng phải biển, nơi đây - vùng cao của miền núi Tây Bắc, cứ hàng năm lại có những chuyến đò qua.
Tớ nhớ hai năm trước... Yên Bái - 6h sáng, tiếng xe cộ, tiếng vặt, ồn ào, thành phố nhộn nhịp, tấp nập. Những giọt nắng ấm phá tan màn sương mù sớm mai, hàng cây xanh hiện ra qua lớp sương mù dày đặc.

Khi cái rét ngày càng đậm và tê buốt, còn ngày thì tối thật nhanh cũng là lúc của tháng cuối cùng trong năm, cảm giác thời gian chỉ còn chút chút nữa. Tâm trạng khi trải qua từng chút một những ngày tháng cuối cùng của một năm có gì đó thật đặc biệt và lắng đọng.
Chợ phiên quê tôi thường họp vào ngày có số ba, sáu, chín và tất cả các ngày lễ, tết trong năm. Chợ phiên ở quê không rộng, không quá đông và cũng không có nhiều mặt hàng nhưng lại có sức hút kỳ diệu đối với những đứa trẻ.
Tuổi thơ tôi là chuyến đò cổ tích/ Có bà Tiên, có ông Bụt diệu kỳ/ Phép nhiệm màu nâng mỗi bước tôi đi/ Dòng thời gian mang tuổi thơ xa mãi.

Mùa đông, cái lạnh lùa vào da thịt khiến người ta vội tìm những chiếc áo bông dày, những đôi tất ấm. Tôi co người trong tấm áo khoác hoặc ủ ấm trong chiếc chăn ở nhà.